Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
BÀI GỬI GẦN ĐÂY
  THIÊN LONG SINH VIÊN (CS)Open: 7h30 tối thứ tư 1/4/15 - Test Game 7h30 tối CN ngày 29/3/15 – Chuyển sinh 2 cấp Sat Mar 28, 2015 3:31 pm
  THIÊN LONG 2 GVN.NET(CC)–Open 2 giờ chiều thứ 7 ngày 28/3/15 bản mới nhất! Thu Mar 26, 2015 1:42 pm
  KIẾM THẾ KHÓA học 2K4- OPENBETA 10h CN ngày 29/03/2015 CS level 170 Miễn Phí 100% Thu Mar 26, 2015 10:09 am
  CỬU LONG - 9d.2gvn.net Open hồi 7h30 tối thứ 7 ngày 28/3/15 Up QUYẾT LÂU LAN VÀ BẮC HẢI Wed Mar 25, 2015 2:42 pm
  THIÊN LONG 2 GVN.NET( Game CC)– Test game 7h30 tối thứ 4 ngày 25/3/15 bản mới nhất! Sun Mar 22, 2015 7:57 pm
  THIÊN LONG ĐẠI VIỆT(chuyển sinh)Open game: 10h00 sáng CN 5-22/3/2015 – uy tín Fri Mar 20, 2015 12:58 pm
   KIẾM THẾ 2GVN - CS nhận set Phượng Hoàng - OPENBETA 10h sáng CN ngày 22/03/2015 Fri Mar 20, 2015 6:36 am
   KIẾM THẾ 2GVN - CS nhận set Phượng Hoàng - OPENBETA 10h sáng CN ngày 22/03/2015 Fri Mar 20, 2015 5:06 am
  9D(Cửu long) 9d.2GVN.net Test hồi 19h30 tối 6 ngày 20/3/2015 game 9D Bản chuẩn Wed Mar 18, 2015 1:57 pm
  THIÊN LONG ĐẠI VIỆT(chuyển sinh)Test game: 7h30 tối thứ 5-19/3/2015-Reset data(game 5 năm) Tue Mar 17, 2015 1:06 pm
  THIÊN LONG LONG HỒN(CS) Open: 10h sáng CN ngày 15//3/2015 – Phiên bản hoài cổ 3 lỗ up quái pet Sat Mar 14, 2015 10:10 am
  KIẾM THẾ THIÊN TUYỆT –Open 10h00 sáng chủ nhật ngày 15/3/2015-Đua top nhận Nguyên Soái Ấn Thu Mar 12, 2015 1:29 pm
  THIÊN LONG LONG HỒN(CS)Test game: 7h tối thứ năm ngày 12//3/2015 – Phiên bản hoài cổ 3 lỗ up quái pet Wed Mar 11, 2015 3:41 pm
  THIÊN LONG THIÊN TUYỆT(CS) Open game: 10h0 sáng chủ nhật ngày 8/3/15 – Boss mới – pet mới Sat Mar 07, 2015 10:46 am
  KIẾM THẾ LONG HỔ Open 10h00 sáng chủ nhật 8/3/2015-Tặng Luân Hồi Ấn +4 Thu Mar 05, 2015 12:32 pm

 

 DÒNG THỜI GIAN

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 479
Points : 942
Join date : 23/08/2010
Age : 33
Đến từ : BÌNH DƯƠNG

DÒNG THỜI GIAN  Empty
Bài gửiTiêu đề: DÒNG THỜI GIAN    DÒNG THỜI GIAN  OnlineSat Oct 02, 2010 11:54 pm

Câu chuyện mang màu sắc của quá khứ, hiện đại, và ước muôn về 1 tương lai.


“-Mày đang làm gì đó, còn ngồi đó mà “chát chit” nữa hả? Tới giờ đi học rồi kìa.”

Phú - thằng bạn thân của Sơn, vừa đang thay đồ vừa hối thúc nó tắt chiếc laptop để lên lớp vì sắp trễ tiết rồi mà thằng này cứ ngồi trơ ra, vẫn tiếp tục ngồi loay hoay với chiếc laptop mới mua, giọng Phú càng trở nên tức giận : “ Mày có đi không hả ? Không đi thì tao đi trước đây, ngồi đó chat riết luôn đi!”

“- Thì mày cứ đi đi, từ từ tao đi, đi học thôi mà làm gì gê vậy, cùng lắm thì ngỉ 1 hôm chứ sợ gì!” – với giọng cọc cằn, Sơn nạt lại.

Rồi lại loay hoay với cái bàn phím mới tinh, nó thích chiếc laptop này lâu lắm rồi, nhìn đám bạn đứa nào cũng có laptop, suốt ngày cứ đem ra gõ gõ, bấm bấm, nhìn rất sành điệu trong mắt Sơn. Vì vậy nó đã quyết định đi mượn đám bạn rất nhiều tiền để mua chiếc máy này, mặc dù nó cũng biết thừa là phải nhịn ăn đến mấy tháng mới đủ tiền trả lại cho đám bạn. Nhưng trong đầu nó lúc này chỉ có suy ngĩ : “ Kệ, nhịn ăn từ từ rồi cũng đủ trả tiền cho tụi nó thôi!”. Với suy ngĩ lạc quan đó, Sơn đem chiếc máy tính của mình đem khoe với đám bạn với vẻ mặt rất tự hào vì mình là đứa may mắn nhất vì đã “tậu” được chiếc máy này với giá rẻ nhờ vào các mối quan hệ với bọn cầm đồ, cá độ đá banh, nhờ vào kỳ worldcup này, nó ngày đêm liên lạc với đám bạn ăn chơi, nhờ đó mà có được chiếc máy mới mà lại rẻ hơn.

Sơn không phải là 1 công tử con nhà giàu sang gì, nó chỉ là 1 sinh viên ngèo từ quảng ninh bước chân vào thành phố bắt đầu cuộc sống tự lập, như bao sinh viên từ khắp mọi miền xa xôi trên đất nước lần đầu bước ra đời tự lo cho cuộc sống của mình nơi đất khách quê người, mà lại là thành phố hồ chí minh,1 nơi mà cuộc sống diễn ra với nhịp độ hối hả, xe cộ đông đúc, lúc nào cũng ồn ào không như cuộc sống yên bình mà cậu thanh niên 19 tuổi kia từng sinh sống.

Nó với Phú là bạn cùng trường cấp 3, cùng nhau thi vào cùng trường đại học, và hiện giờ cả 2 đứa đều là sinh viên bên ngành kinh tế, từ hồi cấp 3 cả 2 đứa đã cùng nói với nhau rằng sau này đi làm sẽ mở công ty của 2 đứa, ước mơ ấy đã giúp cho 2 cậu có động lực, ý chí để phấn đấu, cùng giúp đỡ nhau học tập. khi nhận được tin báo đã đậu, 2 cậu rất mừng, hôm ấy 2 cậu đã hùn tiền lại, vỏn vẹn chỉ có 40k, cả 2 cười hý hửng rủ nhau đi ăn cái lẩu cá ở đầu xóm. Dù chỉ là 1 món lẩu bình thường nhưng đối với 2 cậu, đó đã là bữa tiệc lớn lắm rồi.

Tạm biệt gia đình, cà 2 cùng nhau lên thành phố thuê 1 căn phòng trọ nhỏ chỉ được chưa tới 10 m2, tiền thuê chỉ có 700k, nhưng cả 2 phải chật vật trong việc chi tiêu lắm mới đủ trả, cùng nấu ăn chung, góp tiền mua 1 chiếc xe đạp cũ để đi học và làm thêm, ban đêm thì qua nhà chủ nhà coi ti vi rồi lại về học, chỗ của 2 cậu là cà 1 khu phòng trọ cho sinh viên nên cũng rất vui vẻ vì đa phần đều là sinh viên xa xứ, dễ hiểu và thông cảm cho nhau.

Sau gần 1 năm sống trên thành phố, giờ đây cả 2 cậu sinh viên đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn vẻ mặt lơ ngơ ngày nào vừa lên nữa, mà thay vào đó là nét tự tin, từng trải, bởi vì 1 năm qua họ đã làm không biết bao nhiêu là việc, phát tờ rơi, dạy thêm, chạy bàn trong các quán rượu.

Mọi công việc mà sinh viên có thể làm cả 2 đều làm rồi. nhưng có lẽ cũng trong 1 năm đó, cả 2 xuất hiện nhiều suy ngĩ trong đầu, nếu suy nghĩ “ Cuộc sống thật là khổ cực, kiếm đồng tiền thật khó quá, mình phải cố gắng học thật giỏi” được Phú nhận thức ra, thì “ Cuộc đời này thật khốn nạn, bọn giàu có đều là bọn khốn nạn, sau này phải bất chấp thủ đoạn để giàu hơn bọn nó” lại là nhận thức của Sơn.

Sơn có suy ngĩ đó vì 1 năm qua đi làm thêm, nó đã không ít lần bị đánh bị chửi, có lần nó đi phát tờ rơi ở trước 1 công trường đại học, gặp đúng lúc bọn dân quân đi kiểm tra, không những lấy hết tờ rơi cúa nó mà còn tát nó nữa, lúc đó lại là giờ tan học, biết bao nhiêu cặp mắt của sinh viên và người đi đường nhìn thấy cảnh nó bị chửi, bị đánh.



“-Mày ở đâu tới ? là sinh viên phải không? Đưa thẻ sinh viên đây, tao gửi về trường mày.”

“ -Dạ, xin anh tha cho em, em mới làm lần đầu đâu có biết gì đâu, tha cho em đi anh.”

Nó tức lắm, nhưng mà chỉ biết xin lỗi rối rít, mặc dù nó biết bọn kia chẳng có quyền gì mà đành nó, rồi lủi thủi dắt chiếc xe đạp cũ chạy đi. Ngoài ra lúc còn chạy bàn trong quán nhậu, một lần do vô ý nó làm đổ nước mắm lên người 1 lão đầu trọc, xâm hình đầy tay, tay cầm điếu thuốc, tay đang ôm eo 1 cô gái trẻ rất xinh, nếu mà đứng lên thì chắc lão già này lùn chưa tới vai cô gái kia, chỉ có vậy mà lão chửi ì ầm

“-Thằng chó, mày làm dơ áo tao rồi nè, thằng mất dạy!”

Lão già lôi hết mấy từ tục tĩu ra chửi nó, chỉ biết im lặng cúi đầu nge chửi, đợi khi lão im thì nó vội lấy khăn lau cho lão thị bị lão táng cho bạt tay làm choáng váng mặt mũi. Ông chủ quán thấy vậy phải vội vã chạy ra xin lỗi, sau hôm đó nó cũng bị đuổi luôn.

Nó ngày càng ít nói, không còn hoạt bát như ngày xưa nữa, không còn nụ cười tươi vui như ngày nào mới lên thành phố, thích thú với những điều mới lạ mà mình sắp khám phá, ngày càng mất đi ý chí vì cuộc sống khó khăn này, nó đâm ra chán và bỏ học thường xuyên hơn, từ 1 sinh viên giỏi, điểm số của nó ngày càng tuột dốc, bạn bè có khuyên răn, nó lại giải thích là “ có cao điểm thì chắc gì ra trường cũng có ngon hơn người ta đâu”. Nó không quên nhắc với thằng bạn thân Phú

“ -Ba mẹ tao có hỏi, mày đừng có nói vụ tao trốn học đó!”

Dù gì thì Sơn cũng sợ ba mẹ nó buồn, nó thương ba mẹ nhiều lắm, nhưng cứ nhìn lại cuộc sống xung quanh mình hiện nay, nó chán nản chẳng muốn học nữa, suốt ngày không lên trường hoặc đi làm thì nó chỉ có ngủ hoặc la cà ớ mấy quán nhậu, bida với đám bạn. Nó cho rằng cứ sống vậy, sau đó tốt ngiệp cấm tấm bằng đi làm, biết đâu may mắn nó còn giàu hơn mấy đứa bạn.

Mặc cho thằng bạn thân có can ngăn như thê nào .

“- Mày đừng có đi chơi với tụi thằng Hải ‘đen’ nữa Sơn, tao nge nói tụi nó tổ chức cá độ đá banh lớn lắm, lại dính với tụi xã hội đen nữa, mày đi với tụi nó có ngày bị chém đó!”

“- tao đi nhậu với nó thôi chứ có tham gia cá độ hay phụ nó làm mấy cái quỷ đó đâu, sợ gì!”

Luôn tỏ thái độ khó chịu, cọc cằn mỗi lần phú khuyên, dần dần nó cũng ít nói chuyện với thằng bạn thân 5 năm, nó đâm ra cho rằng ít ai hiểu được mình, nó ngĩ rằng chỉ biết học như Phú thì có ra cũng làm “lính” thôi. Vì vậy, càng ngày nó càng sống tách biệt với mọi người, nét mặt hay cười ngày nào giờ đây đã bị thay bằng 1 gương mặt nhăn nhó, lúc nào cũng có vẻ cọc cằn, thấy ai cầm sách vở nó lại bĩu môi khi dễ.

‘Miệng ăn núi lở’, ăn chơi hoài cũng có lúc hết tiền, nó lại tất bật chạy hết chỗ này đến chỗ kia để kiếm việc làm, cuồi cùng thì nó cũng kiếm được công việc gia sư cho 1 học sinh lớp 12, vì thời còn học lớp 12 nó học rất giỏi nhất nhì trường, nên việc này đồi với nó cũng không có gì là khó.

Ngày đầu đi đến gia đình đã tuyền gia sư , bấm chuông cửa 1 ngôi nhà trông có vẻ khang trang, tòa nhà chỉ có 2 tầng nhưng có thiết kế rất đẹp, xung quanh có trồng nhiều cây xanh, và hoa đủ các loại màu sắc làm cho khu vườn càng thêm rực rỡ, 1 cô gái trẻ chạy ra mở cửa:

“- Anh kiếm ai?”

“- Cho anh hỏi có phải nhà mình đang cần tìm gia sư không em? Anh được trung tâm giới thiệu việc làm giới thiệu đến đây?”

“ - Hj, là ba mẹ em kiếm gia sư cho em đó anh, anh vào đi!”

Cô gái với chiếc quần jean, cùng với chiếc áo thun trắng bó sát người, dáng người thanh mảnh, với làn da trắng hồng, mái tóc dài hơn vai được uốn 1 phần ở đuôi tóc cộng với nụ cười tươi của tuổi 18 càng làm cô bé càng thêm xinh đẹp.

Tối hôm đó, sau khi đã thỏa thuận xong với gia đình đó xong, nằm trong phòng, nhớ về Lâm Vy, chính là cô bé mở cửa cho nó hồi chiều, cũng đồng thời là học trò sắp tới của nó, mặc dù Sơn hay đi chơi nhưng thật ra thì nó vẫn chưa có người yêu, các cô gái mà nó gặp khi đi chơi nó chỉ xem như gió thoảng trong lúc vui chơi thôi chứ thực sự chưa bao giờ ngĩ đến. Vì vậy có thể nói đây là lần đầu tiên nó nhớ đến 1 người con gái, cũng không hẳn là do cô bé đó quá xinh đẹp, vì so với những người con gái mà nó quen khi đi chung với bọn Hải ‘đen’ thì thật sự là không bằng, mà là do cô bé có nụ cười rất tươi, ngây thơ, hồn nhiên cộng với ánh mắt sâu sắc, trong sáng, như ánh nắng ban mai đang chiếu sáng vào bên trong tâm hồn nó. Bỗng:

“-Eh, làm gì ngồi đó cười một mình vậy mày? Hôm nay xin việc được chưa?”

“- Được rồi, mai bắt đầu đi dạy.”

Ngồi bật dậy, nó nói tiếp với vẻ hớn hở:

“- Mà tao dạy kèm cho 1 con bé lớp 12 đó, xinh lắm.”, rồi nó ngồi tả lại cô bé cho Phú nge, không ngớt lời khen.

Sau bao nhiêu tháng trời, có thể hôm nay là ngày nó nói nhiều nhất với Phú, cả 2 thằng cả đêm ngồi kể chuyện vui cho nhau nge, như ngày 2 đứa mới bắt đầu lên thành phố.


Ngày hôm sau, nó bắt đầu ngày dạy đầu tiên của mình, Vy là một cô gái lanh lợi, rất tập trung vào lời nó giảng, và cũng hiều nhanh. Vì vậy nên Sơn cũng không phải cực khổ như nó tưởng, trong quan niệm sau 2 năm của nó là con gái nào mà xinh đẹp thì học rất tệ, nó cũng đã chuẩn bị tinh thần đó để dạy cho Vy, nhưng cô bé làm nó thật sự bất ngờ đến nỗi phải thốt ra :

“ -Anh hỏi thiệt nha, em học giỏi vậy mà sao gia đình lại bắt em học kèm nữa chi vậy?”

Vy nhìn vào mắt nó, trả lời 1 cách thành thật :

“-Thật ra là do ba mẹ em muốn theo dõi em học thêm tại nhà thôi, ba mẹ không cho em đi chơi nhiều, đi đâu cũng xa là phải có ai đó mà tin tường lắm mới được đi đó anh!”

Ánh mắt Vy thoáng lên nỗi buồn khi nói đến chuyện này.

“ -Vậy ba mẹ em quan tâm em lắm rồi, sướng hen!”

Vy lại cúi đầu xuống đống bài tập đang làm dang dở mà nói:

“-Dạ”

Sơn cũng không hỏi gì thêm, tiếp tục đọc tờ ‘mực tím’ của cô bé. Nó thật sự dạy rất thoải mái, vì tất cả chỉ cần nói 1 lần là Vy đã hiểu, lâu lâu có bài khó thì cô bé mới quay qua hỏi nó thôi.

Ngày thứ 2 đi dạy. đang ngồi đọc báo, thì Vy quay qua nói:

“-Em làm xong hết rồi, anh kể chuyện gì vui vui cho em nge đi anh!”

Sơn bị bất ngờ,nhíu mày thốt lên :

“ - Tự nhiên em kêu anh kể, biết kể gì cho em nge giờ?”

“ - Gì cũng được anh, như mấy chuyện trên trường anh đó.”, nắm lấy tay Sơn, với giọng tha thiết, hồn nhiên.

Không thể chối từ được, nó lục lọi trong mớ ký ức hỗn độn của nó những chuyện vui nhất lúc đi học mà nó còn nhớ để cho cô bé nge.

“- Ah, vậy kể em nge chuyện này hen, hồi học lớp 12, anh từng có lúc xém bị đuổi ra khỏi lớp đó.”

Đôi mắt tròn xoe, Vy nhìn nó với vẻ ngạc nhiên.

“- Oa, có chuyện đó nữa hả anh, kể em nge đi anh.”

Rồi Sơn thao thao kể các câu chuyện của nó duới vẻ mặt ngây thơ của Vy, nó dường như quên hết tất cả quan niệm, suy ngĩ toan tính trong đầu, những tâm sự trong long nó như được giải tỏa hết khi nói chuyện với Vy. Và khi nói chuyện, nó mới phát hiện ra là Vy không chỉ là 1 cô gái thông minh mà còn là 1 cô gái nói chuyện rất tự tin, và rất thích tìm hiểu những thứ bên ngoài, những thứ mà cô không bao giờ được bố mẹ cho tiếp xúc. Sơn và Vy nói chuyện rất vui với nhau, Sơn cứ nói, Vy cứ ngồi lặng thầm, lâu lâu lại nhoẻn miệng cười, nhưng ánh mắt lúc nào cũng nhìn vào mắt Sơn, ánh mắt ấm áp, tha thiết, hớn hở với những gì nó kể.

Lần đầu có 1 người con gái nhìn nó như thế, có người nge nó kể chuyện như thế, cả tâm hồn Sơn như bị hút bởi ánh mắt ấy. Lần đầu tiên sau nhiều tháng ngày, gương mặt Sơn mới trở lại như ngày nào, các cơ mặt giãn ra mỗi lần nó cười, ánh mắt hớn hở kể các câu chuyện, và đặc biệt là nụ cười tươi ngày nào đã trở lại với nó. Chắc 2 người sẽ không dừng lại nếu không có tiếng gõ cửa của mẹ Vy.

Đêm về nhà, Sơn cứ nằm nhớ mãi về buổi dạy hôm nay, nó kể hết cho Phú nge, rồi cả đêm nó cứ thao thao kể về chuyện đó, lâu lâu lại cười vui. Nó bắt đầu thấy cuộc sống có nhiều màu sắc tươi đẹp, nó mơ về những điều tốt đẹp hơn, nó bắt đầu ngĩ đến chuyện phải đi học trở lại bình thường, phải hạn chế đi chơi, tiết kiệm tiền bạc hơn, nó ngĩ nó phải trở nên giỏi hơn để có thể tự tin hơn khi nói chuyện với Vy.

Ngày thứ 3, như thường lệ, Sơn lại đến nhà Vy, nhưng do hôm nay đã học cả ngày mệt mỏi, vừa dạy được nửa tiếng là Sơn đã nằm xuống ngủ quên trong khi cô bé vẫn đang cặm cụi với đống bài tập. Sơn cứ ngủ cho đến khi có tiếng đồng hồ reo lên, nó giật mình mở mắt, sực nhớ mình đang trong giờ dạy, nhưng điều đầu tiên khi nó mở mắt ra, chính là Vy, cô bé đang ngồi đó, đôi mắt tròn xoe nhìn nó, thấy Sơn tỉnh dậy, Vy cười nói:

“-anh cứ ngủ tiếp đi!”

“-anh xin lỗi, hôm nay anh mệt quá nên ngủ quên hồi nào không biết, em làm xong hết rồi ah?” – Sơn luống cuống.

“-dạ, xong hết rồi anh”- Vy cười rạng rỡ.

Mất vài giây để định thần lại, nó mới nhận ra Vy đang ngồi kế nó, trong chiếc váy trắng tới đầu gối, hơi ngiêng đầu nhìn Sơn, chiếc váy kéo lên cao để lộ cặp đùi bắt mắt xinh đẹp, cô như tiên nữ, chả cần trang điểm mà vẫn tỏa ra 1 sức thu hút đến kỳ lạ.

Nhìn cô 1 hồi, Sơn nhíu mắt hỏi : “- Sao nhìn anh dữ vậy, có gì sao em?”

Vy lắc đầu “- Đâu có j đâu, em thích nhìn anh vậy thôi”- rồi lại tiếp tục nhìn Sơn.

Căn phòng trở nên im lặng, Sơn cố gắng xua tan bầu không khí ấy bằng cách bắt đầu những câu chuyện cười mà nó đã chuẩn bị trước ở nhà, chờ tới đây để kể cho Vy nge. Căn phòng nhanh chóng được thay bằng những tràng cười tươi vui.

Tối hôm ấy, Sơn trở về phòng, nằm trăn trở vì hình bóng Vy luôn hiện ra trong đầu nó, dáng vẻ ấy, nụ cười ấy, ánh mắt ấy, cử chỉ ấy cứ tuôn trào trong ký ức nó. Chỉ qua 3 ngày tiếp xúc với Vy đã làm cho nó có nhiều thay đổi trong suy ngĩ, làm nó càm thấy cuộc đời vẫn còn nhiều điều đẹp đẽ. Những ngày sau đó lúc nào hình bóng Vy cũng hiện lên trong đầu nó những khi nó nhìn cô gái nào đó có dáng vẻ giống Vy.

Sơn tiếp tục những ngày tháng hạnh phúc nhất kể từ ngày lên thành phố của nó, những mối quan hệ với bạn bè của nó đã được kết nối, nó không còn cái vẻ nhăn nhó khó chịu nữa, đã trở lại là Sơn ngày nào, luôn vui vẻ, tự tin, yêu đời.

Cho đến 1 ngày, một tin bất ngờ làm nó chao đảo khi Vy nói rằng cô sẽ phải đi du học theo ý của ba mẹ. Sơn thật sự bất ngờ, nó những tường mọi thứ sẽ diễn ra theo ý nó, nó đã mơ về tương lai, ngày mà nó nói với Vy lời yêu sâu thẳm trong trái tim nó, ngày nó có Vy trong lòng, có thể thấy Vy mỗi khi tỉnh dậy. nhưng giờ đây nó đang sợ, 1 cảm giác sợ hãi đang nổi lên trong lòng nó, đó là nỗi sợ mất mát 1 thứ gì đó quý giá nhất.

Lặng im nhìn Vy, không thể nói nên lời. Một lát sau Sơn hỏi ;

“-Chừng nào em đi, mà em đi rồi chừng nào em về?”

“-Tháng sau là em đi rồi,em đi 3 năm nữa em mới về”- Vy nhìn vào mắt Sơn nói nhỏ.

Không gian dường như ngừng lại xung quanh Sơn, nhưng cậu sớm sực tỉnh với hiện tại, cậu chưa ra trường, chưa có công danh sự ngiệp, cuộc sống sinh viên khổ cực từng ngày trong khi Vy lại là 1 cô gái con nhà gia thế, sống trong yêu thương, mọi thứ đều có đầy đủ. Tất cả là tâm sự mà cậu có từ khi có cảm tình với Vy, đều được cậu giấu trong đầu, cậu biết tình cảm của mình đối với Vy nhưng chưa bao giờ dám nói ra vì trong suy ngĩ của cậu vẫn còn rào cản. Cậu luôn nhắc nhở bản thân đừng nhớ nhưng trái tim đâu có như cơ thể, muốn ngưng là ngưng chứ.

Kể từ ngày biết được tin chấn động ấy, cậu đếm từng ngày từng ngày trôi qua bên cạnh Vy, luôn cố gắng tỏ ra thái độ bình thường khi nói chuyện với Vy, nhưng đêm về là hình ảnh ấy cứ hiện lên trong đầu cậu, ngĩ đến ngày không được gặp Vy nữa, mắt của cậu lại đỏ hoe bởi những giọt nước mắt, cậu đau lòng vì thời gian còn lại bên người mình thương yêu mà lại không thể nói hết tình cảm của mình, sự tư ti ngày càng lớn lên trong lòng cậu, cậu cho rằng mình không xứng với Vy. Mình chỉ là thằng sinh viên ngèo, có ra trường thì cũng chỉ là 1 nhân viên bình thường, làm sao xứng để mà Vy có thể đến mình chứ, và cậu chấp nhận im lặng.

Rồi ngày ấy cũng tới, bữa dạy cuối cùng của cậu, ngày hôm đó cậu đến gặp Vy với 1 món quà tặng, 1 chú chó nhồi bông nhỏ dễ thương.

“- Anh tặng em món quà nè, để em qua đó có gì đó nhớ tới anh chứ”- lấy hết can đảm, đưa món quà ra trước ánh mắt ngạc nhiên của Vy.

“ –Hj, em cảm ơn anh, dễ thương quá”- ánh mắt Vy rạng rỡ như 1 đứa con nít được tặng món quà.

Bỏ món quà xuống giường, Vy giang rộng 2 tay, Sơn cũng đón được phần nào nhưng cũng giả vở hỏi

“- Em tính làm vậy?”

“ – anh cứ thả lỏng tự nhiên đi mà” – Vy nhíu mày.

Rồi chủ động tiến về phía Sơn ôm lấy cậu, chỉ đợi có vậy, Sơn khép 2 bàn tay ôm lấy Vy, đó là lần đầu tiên Sơn có cảm giác được ôm lấy người mình thầm thương trộm nhớ, sự ấm áp lan tỏa ra khắp người cậu, và mùi hương trên tóc em đang tỏa ra thật dễ chịu, làm Sơn lâng lâng, cậu muốn mãi như thế này, không hề muốn buông tay ra chút nào.

“- chắc em sẽ nhớ anh lắm đó”- Vy nói.

Sơn buông tay ra, đặt 2 tay nắm lấy vai Vy, nhìn vào mắt Vy nói : “Hứa với anh, sau 3 năm trở lại đây, phải gặp anh đầu tiên đấy nha!”

Vy cười mỉm, nhìn Sơn.

“ -hj, chắc rồi anh”

Ngày Vy đi, Sơn đã khóc rất nhiều, khóc cho 1 cuộc tình đang dần xa rời mình, khóc vì mình bất lực không thể nói ra tình cảm của mình.

Từ ngày Vy đi, Sơn tập trung vào việc học hơn, cậu muốn thay đổi bản thân, muốn trở thành 1 người vô cùng thành đạt khi ra trường, cố gắng học hỏi, chỉ mong ngày Vy trở về cậu sẽ có đủ tự tin để đứng trước mặt Vy nói ra tình yêu của mình.



3 năm sau….



Giờ đây Sơn đã ra trường và đang làm việc cho 1 công ty nổi tiếng, với sự số gắng học hỏi, tận tâm, cùng với cách sử xự khôn khéo, cậu ngày càng gặt hái được nhiều thành công trong công việc, có thể được coi là thành đạt nhất trong số những bạn bè cùng khóa, cậu rất hài lòng với hiện tại bây giờ, tuy nhiên Sơn vẫn chưa có người yêu vì cậu đang chờ, chờ 1 hình bóng đã xa khỏi vòng tay cậu 3 năm qua, đó là Vy.

Đã nhiều lần Phú khuyên cậu

“-Mày chờ gì nữa, chắc là con bé đó có người yêu rồi”

Sơn cũng đã ngĩ đến điều đó, nhưng lần này cậu quyết định chờ, cậu vẫn hy vọng vào giấc mơ 3 năm qua của cậu, hy vọng và hy vọng, chờ đợi và chờ đợi…

Mùa hè năm ấy, cậu bất ngờ nhân được mail của Vy báo rằng sẽ trở về vào cuối tuần này, và nói là sẽ gặp cậu ở sân bay. Nhận được tin, tim của Sơn cứ đập loạn xạ, vừa vui vừa hồi hộp. cậu chuẩn bị cả tuần rất kỹ cho ngày đón Vy, chọn bộ quần áo đẹp nhât, tập đi tập lại những lời sẽ nói khi gặp lại Vy như “ Mấy năm nay em sống thế nào? Bây giờ em sẽ làm việc ở đâu?...” .

Ngày Vy trở về, trong chiếc váy trắng tươi, làm toét lên vẻ đẹp rạng người của cô thiếu nữ 21 tuồi.

“-Vy, Vy, Lâm Vy”- Sơn vừa vẫy tay vừa la to.

“- Anh Sơn”- nàng cũng vừa vẫy tay vừa mỉm cười bước lại gần cậu.

Nàng vẫn như ngày nào, vẫn dáng vẻ ấy,mái tóc ấy, ánh mắt ấy, có khác chăng thì chỉ là nét mặt có phần chững chạc hơn.

Bao nhiêu lời nói đã được Sơn chuẩn bị rất kỹ đã bị tan biến khi Vy chạy lại, xòa vào lòng cậu, mắt rưng rưng.

“- anh Sơn
Em... em nhớ anh nhiều lắm,hic”

Bất ngờ với tình huống không đoán trước được, Sơn không thể nói được gì chỉ biết ôm chầm lấy nàng. Nhưng lần này cậu biết rằng mình sẽ không buông tay ra, và rồi cảm xúc bao năm qua bây giờ chỉ chợt tuôn trào đầy cảm xúc:

“ - Anh nhớ em nhiều lắm, anh đã đợi bao nhiêu năm qua, anh đã không thể giữ em bên anh, nhưng bây giờ anh sẽ không để em tuột khỏi tay anh nữa đâu”.

Hít 1 hơi thật sâu, đồng thời ôm chật nàng, Sơn thổ lộ:

“- Ngày xưa anh đã không dám nói để rồi tim anhlại đau nhói mỗi khi nhớ về em, nhưng bây giờ, anh sẽ giữ em thật chặt, không bao giờ để em xa rời anh, vì ….anh yêu em”. - và cậu khóc, cảm xúc bị đè nén bao năm bây giờ không còn cần phải giầu nữa, từng giọt nước mắt lăn trên má, giữa cái khí trời lạnh buốt ban đêm, nhưng dường như trong cơ thể cậu bây giờ chỉ có hơi ấm của người mà cậu đã chờ đợi bao năm, cậu càng xiết chặt hơn.

Vy cũng bắt đầu khóc theo cậu, ngã đầu lên vai cậu, giọt nước mắt của 2 người hòa vào nhau, nàng nói nhỏ vào tai cậu:

“- Anh thật là ngốc quá!”

“- Em sẽ không đi đâu nữa, em chỉ muốn ở mãi bên anh thôi!”.

“- Em yêu anh!”

Mặc cho dòng người đông đúc của sân bay, mặc cho khí lạnh giá buốt của màn đêm, vẫn có 2 người đang đứng đó ôm nhau tha thiết, cái ôm mà họ đã chờ đợi suốt 3 năm, cái hơi ấm mà họ đã bị vuột mất tưởng như không bao giờ có thể trở lại, giờ đây họ đã có nhau, không bao giờ xa rời nhau lần nữa.
Về Đầu Trang Go down
https://xdddk08.forumvi.com
 
DÒNG THỜI GIAN
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» thời gian nộp báo cáo
» Ước mơ của Thuý_xin hãy cho con thêm thời gian
» Làm việc bán thời gian online tại nhà.
» Công việc làm bán thời gian online tại nhà
» Khẩn cấp!!!! thời gian nộp phiếu DKMH

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: GIẢI TRÍ :: Truyện Tình-
Chuyển đến 
pc gamefree download pcgameaction gameadventure gameboard gameentertainment gamefighting gameracing gamesimulation gamesport gamestrategy gamefree download pc gameree download game pcgame wallpapergame trailer
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất